Võ Văn Việt
Mẹ ơi, Mẹ có biết cho con chăng ?
Đứa trai út cưng nhất nhà của Mẹ
Trưa hôm nay giữa quân trường nắng lửa
Con nhớ nhà, nhớ lắm Mẹ ơi…
…Ôi Nha Trang nghe sóng biển vọng về
Lòng xao xuyến nhìn quê xa thăm thẳm
Con biết Mẹ buổi cơm chiều thầm lặng
Tiếng đàn con xa tít ở phương Nam…
( Trích Nhật ký đầu tháng 3/1984)