Người
dưng quê lạ sao gần
Đón
bình minh gọi tác thành chốn quen
Chút
em mừng lắm núi non
Ru
hời lời chúc đâu còn vành nôi
Dõi
về nơi ấy mù khơi
Trời
cao biển rộng gọi người người qua
Rồi
hay chuyển buổi ban trưa
Suối
nguồn tuôn chảy cho vừa đầu sông
Chiều theo cuối nẻo đợi trông
Hai
mươi năm vẫn người dưng quê gần…
7.2012